Ba cô gái trẻ làm việc cho các công ty máy tính lần lượt lấy chồng. Một hôm họ gặp nhau, nói những chuyện trên trời dưới đất, trong đó có một đoạn như sau:
Cô gái thứ nhất hồ hởi khoe: Thật kinh khủng. Đúng là Intel Inside mất điện cũng không cần UPS (bộ lưu điện)!
Cô gái thứ hai: Còn của tớ thì có thể nối mạng bất cứ lúc nào mặc dù đang rất bận. Hơn nữa thoáng một cái là đã có thể chia sẻ tài nguyên bất kể trong tình huống nào. Đúng là dòng Pentium!
Cô gái thứ ba: Các cậu thua tớ hết. Của tớ đúng là Athlon 600 MHz! Mọi rào cản không có nghĩa lý gì. Khi sử dụng tớ cảm thấy chóng cả mặt, nhiều lúc thao tác của mình còn không theo kịp nữa!
Cô gái thứ nhất: Tớ chẳng ham tốc độ cao quá. Tớ chỉ cần bền bỉ là đạt yêu cầu.
Cô gái thứ ba nói tiếp: Có lẽ vậy. Nếu tốc độ quá cao mà phải thay mainboard cho phù hợp thì hỏng hết. Có khi tớ phải tìm cách hạn chế tốc độ.
Cô gái thứ hai đưa ra ý kiến: Dễ ợt! Khi truy cập, bạn phải mở hết các ứng dụng ra là tốc độ chậm ngay thôi mà.
Jun đang xem album gia đình, đến ảnh cưới của bố mẹ, Jun quay ra hỏi mẹ: – Mẹ ơi, cái ông cao cao, đẹp trai, mắt sáng đứng cạnh mẹ là ai thế? – Trời, bố con đấy chứ ai! – Thế còn ông to béo, đầu hói, bụng phệ đang ở nhà ta là ai?
* * *
✿ Trẻ con hàng xóm.
- Khi nào lớn bằng bố, con có được xưng mày tao với bố không?
- Bố con mình gặm xương như chó ấy bố nhỉ.
✿ Thằng em họ tớ, lúc còn bé, sán lại gần bà nội hỏi:
- Bà ơi, bà đẻ được mấy đứa, chúng nó đâu hết cả rồi?
Bố nó ngồi ngay bên cạnh phì cười:
- Có thằng bố mày đây này!
Công ty nọ tổ chức đợt khám sức khỏe định kỳ cho toàn thể nhân viên.
Sau khi khám xong, một anh chàng ra về, vẻ cực kỳ thiểu não.
Thấy vậy, cô vợ hỏi:
- Bác sĩ bảo sao hả anh?
Sau khi tốt nghiệp đại học, một chàng trai bắt đầu cuộc hành trình xin việc đầy khó khăn. Nhiều vòng thi và nhiều lần trượt, cuối cùng, chàng cũng được một công ty tuyển dụng, với điều kiện phải trải qua một thử thách nhỏ.